1. 古诗词大全

抒情的古诗词

共收录了302首抒情诗词
  • 作者:王守仁 朝代:明代

    谪居履在陈,从者有温见。
    山荒聊可田,钱镈还易办。
    夷俗多火耕,仿习亦颇便。
    及兹春未深,数亩犹足佃。
    岂徒实口腹,且以理荒宴。
    遗穗及乌雀,贫寡发余羡。
    出耒在明晨,山寒易霜霰。

    zhé jū lǚ zài chén ,cóng zhě yǒu wēn jiàn 。
    shān huāng liáo kě tián ,qián bó hái yì bàn 。
    yí sú duō huǒ gēng ,fǎng xí yì pō biàn 。
    jí zī chūn wèi shēn ,shù mǔ yóu zú diàn 。
    qǐ tú shí kǒu fù ,qiě yǐ lǐ huāng yàn 。
    yí suì jí wū què ,pín guǎ fā yú xiàn 。
    chū lěi zài míng chén ,shān hán yì shuāng xiàn 。

    学习农事抒情
  • 作者:高珩 朝代:明代

    青山如黛远村东,嫩绿长溪柳絮风。
    鸟雀不知郊野好,穿花翻恋小庭中。

    qīng shān rú dài yuǎn cūn dōng ,nèn lǜ zhǎng xī liǔ xù fēng 。
    niǎo què bú zhī jiāo yě hǎo ,chuān huā fān liàn xiǎo tíng zhōng 。

    春天写景抒情喜爱
  • 作者:皮日休 朝代:唐代

    未游沧海早知名,有骨还从肉上生。
    莫道无心畏雷电,海龙王处也横行。

    wèi yóu cāng hǎi zǎo zhī míng ,yǒu gǔ hái cóng ròu shàng shēng 。
    mò dào wú xīn wèi léi diàn ,hǎi lóng wáng chù yě héng háng 。

    咏物螃蟹抒情
  • 作者:纳兰性德 朝代:清代

    风紧雁行高,无边落木萧萧。楚天魂梦与香消,青山暮暮朝朝。
    断续凉云来一缕,飘堕几丝灵雨。今夜冷红浦溆,鸳鸯栖向何处?

    fēng jǐn yàn háng gāo ,wú biān luò mù xiāo xiāo 。chǔ tiān hún mèng yǔ xiāng xiāo ,qīng shān mù mù cháo cháo 。
    duàn xù liáng yún lái yī lǚ ,piāo duò jǐ sī líng yǔ 。jīn yè lěng hóng pǔ xù ,yuān yāng qī xiàng hé chù ?

    典故写景抒情盼望
  • 作者:孙光宪 朝代:五代

    花渐凋疏不耐风,画帘垂地晚重工,堕阶萦藓舞愁红。
    腻粉半沾金靥子,残香犹暖绣熏笼,蕙心无处与人同。

    huā jiàn diāo shū bú nài fēng ,huà lián chuí dì wǎn zhòng gōng ,duò jiē yíng xiǎn wǔ chóu hóng 。
    nì fěn bàn zhān jīn yè zǐ ,cán xiāng yóu nuǎn xiù xūn lóng ,huì xīn wú chù yǔ rén tóng 。

    咏物写花女子抒情
  • 作者:周邦彦 朝代:宋代

    浮玉飞琼,向邃馆静轩,倍增清绝。夜窗垂练,何用交光明月。近闻道、官阁多梅,趁暗香未远,冻蕊初发。倩谁摘取,寄赠情人桃叶。
    回文近传锦字,道为君瘦损,是人都说。祅知染红著手,胶梳黏发。转思量、镇长堕睫。都只为、情深意切。欲报消息,无一句、堪愈愁结。

    fú yù fēi qióng ,xiàng suì guǎn jìng xuān ,bèi zēng qīng jué 。yè chuāng chuí liàn ,hé yòng jiāo guāng míng yuè 。jìn wén dào 、guān gé duō méi ,chèn àn xiāng wèi yuǎn ,dòng ruǐ chū fā 。qiàn shuí zhāi qǔ ,jì zèng qíng rén táo yè 。
    huí wén jìn chuán jǐn zì ,dào wéi jun1 shòu sǔn ,shì rén dōu shuō 。yāo zhī rǎn hóng zhe shǒu ,jiāo shū nián fā 。zhuǎn sī liàng 、zhèn zhǎng duò jié 。dōu zhī wéi 、qíng shēn yì qiē 。yù bào xiāo xī ,wú yī jù 、kān yù chóu jié 。

    写雪梅花抒情思念
  • 作者:张元干 朝代:宋代

    风露湿行云,沙水迷归艇。卧看明河月满空,斗挂苍山顶。
    万古只青天,多事悲人境。起舞闻鸡酒未醒,潮落秋江冷。

    fēng lù shī háng yún ,shā shuǐ mí guī tǐng 。wò kàn míng hé yuè mǎn kōng ,dòu guà cāng shān dǐng 。
    wàn gǔ zhī qīng tiān ,duō shì bēi rén jìng 。qǐ wǔ wén jī jiǔ wèi xǐng ,cháo luò qiū jiāng lěng 。

    典故写景抒情壮志
  • 作者:晁端礼 朝代:宋代

    清润风光雨后天。蔷薇花谢绿窗前。碧琉璃瓦欲生烟。
    十里闲情凭蝶梦,一春幽怨付鲲弦。小楼今夜月重圆。

    qīng rùn fēng guāng yǔ hòu tiān 。qiáng wēi huā xiè lǜ chuāng qián 。bì liú lí wǎ yù shēng yān 。
    shí lǐ xián qíng píng dié mèng ,yī chūn yōu yuàn fù kūn xián 。xiǎo lóu jīn yè yuè zhòng yuán 。

    婉约写景抒情
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    一襟余恨宫魂断,年年翠阴庭树。乍咽凉柯,还移暗叶,重把离愁深诉。西窗过雨。怪瑶珮流空,玉筝调柱。镜暗妆残,为谁娇鬓尚如许。
    铜仙铅泪似洗,叹携盘去远,难贮零露。病翼惊秋,枯形阅世,消得斜阳几度。余音更苦。甚独抱清高,顿成凄楚。谩想薰风,柳丝千万缕。

    yī jīn yú hèn gōng hún duàn ,nián nián cuì yīn tíng shù 。zhà yān liáng kē ,hái yí àn yè ,zhòng bǎ lí chóu shēn sù 。xī chuāng guò yǔ 。guài yáo pèi liú kōng ,yù zhēng diào zhù 。jìng àn zhuāng cán ,wéi shuí jiāo bìn shàng rú xǔ 。
    tóng xiān qiān lèi sì xǐ ,tàn xié pán qù yuǎn ,nán zhù líng lù 。bìng yì jīng qiū ,kū xíng yuè shì ,xiāo dé xié yáng jǐ dù 。yú yīn gèng kǔ 。shèn dú bào qīng gāo ,dùn chéng qī chǔ 。màn xiǎng xūn fēng ,liǔ sī qiān wàn lǚ 。

    婉约咏物寓人抒情
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

    辛夷高花最先开,青天露坐始此回。
    已呼孺人戛鸣瑟,更遣稚子传清杯。
    选壮军兴不为用,坐狂朝论无由陪。
    如今到死得闲处,还有诗赋歌康哉。
    洛阳东风几时来,川波岸柳春全回。
    宫门一锁不复启,虽有九陌无尘埃。
    策马上桥朝日出,楼阙赤白正崔嵬。
    孤吟屡阕莫与和,寸恨至短谁能裁。
    春田可耕时已催,王师北讨何当回。
    放车载草农事济,战马苦饥谁念哉。
    蔡州纳节旧将死,起居谏议联翩来。
    朝廷未省有遗策,肯不垂意瓶与罍。
    前随杜尹拜表回,笑言溢口何欢咍。
    孔丞别我适临汝,风骨峭峻遗尘埃。
    音容不接只隔夜,凶讣讵可相寻来。
    天公高居鬼神恶,欲保性命诚难哉。
    辛夷花房忽全开,将衰正盛须频来。
    清晨辉辉烛霞日,薄暮耿耿和烟埃。
    朝明夕暗已足叹,况乃满地成摧颓。
    迎繁送谢别有意,谁肯留恋少环回。

    xīn yí gāo huā zuì xiān kāi ,qīng tiān lù zuò shǐ cǐ huí 。
    yǐ hū rú rén jiá míng sè ,gèng qiǎn zhì zǐ chuán qīng bēi 。
    xuǎn zhuàng jun1 xìng bú wéi yòng ,zuò kuáng cháo lùn wú yóu péi 。
    rú jīn dào sǐ dé xián chù ,hái yǒu shī fù gē kāng zāi 。
    luò yáng dōng fēng jǐ shí lái ,chuān bō àn liǔ chūn quán huí 。
    gōng mén yī suǒ bú fù qǐ ,suī yǒu jiǔ mò wú chén āi 。
    cè mǎ shàng qiáo cháo rì chū ,lóu què chì bái zhèng cuī wéi 。
    gū yín lǚ què mò yǔ hé ,cùn hèn zhì duǎn shuí néng cái 。
    chūn tián kě gēng shí yǐ cuī ,wáng shī běi tǎo hé dāng huí 。
    fàng chē zǎi cǎo nóng shì jì ,zhàn mǎ kǔ jī shuí niàn zāi 。
    cài zhōu nà jiē jiù jiāng sǐ ,qǐ jū jiàn yì lián piān lái 。
    cháo tíng wèi shěng yǒu yí cè ,kěn bú chuí yì píng yǔ léi 。
    qián suí dù yǐn bài biǎo huí ,xiào yán yì kǒu hé huān tāi 。
    kǒng chéng bié wǒ shì lín rǔ ,fēng gǔ qiào jun4 yí chén āi 。
    yīn róng bú jiē zhī gé yè ,xiōng fù jù kě xiàng xún lái 。
    tiān gōng gāo jū guǐ shén è ,yù bǎo xìng mìng chéng nán zāi 。
    xīn yí huā fáng hū quán kāi ,jiāng shuāi zhèng shèng xū pín lái 。
    qīng chén huī huī zhú xiá rì ,báo mù gěng gěng hé yān āi 。
    cháo míng xī àn yǐ zú tàn ,kuàng nǎi mǎn dì chéng cuī tuí 。
    yíng fán sòng xiè bié yǒu yì ,shuí kěn liú liàn shǎo huán huí 。

    春天写景抒情组诗
  • 作者:韦安石 朝代:唐代

    重九开秋节,得一动宸仪。金风飘菊蕊,玉露泫萸枝。
    睿览八纮外,天文七曜披。临深应在即,居高岂忘危。

    zhòng jiǔ kāi qiū jiē ,dé yī dòng chén yí 。jīn fēng piāo jú ruǐ ,yù lù xuàn yú zhī 。
    ruì lǎn bā hóng wài ,tiān wén qī yào pī 。lín shēn yīng zài jí ,jū gāo qǐ wàng wēi 。

    重阳节登高写景抒情
  • 作者:柳永 朝代:宋代

    吹破残烟入夜风。一轩明月上帘栊。因惊路远人还远,纵得心同寝未同。
    情脉脉,意忡忡。碧云归去认无踪。只应会向前生里,爱把鸳鸯两处笼。

    chuī pò cán yān rù yè fēng 。yī xuān míng yuè shàng lián lóng 。yīn jīng lù yuǎn rén hái yuǎn ,zòng dé xīn tóng qǐn wèi tóng 。
    qíng mò mò ,yì chōng chōng 。bì yún guī qù rèn wú zōng 。zhī yīng huì xiàng qián shēng lǐ ,ài bǎ yuān yāng liǎng chù lóng 。

    写景抒情孤独
  • 作者:毛滂 朝代:宋代

    一年滴尽莲花漏。碧井酴酥沈冻酒。晓寒料峭尚欺人,春态苗条先到柳。
    佳人重劝千长寿。柏叶椒花芬翠袖。醉乡深处少相知,只与东君偏故旧。

    yī nián dī jìn lián huā lòu 。bì jǐng tú sū shěn dòng jiǔ 。xiǎo hán liào qiào shàng qī rén ,chūn tài miáo tiáo xiān dào liǔ 。
    jiā rén zhòng quàn qiān zhǎng shòu 。bǎi yè jiāo huā fēn cuì xiù 。zuì xiāng shēn chù shǎo xiàng zhī ,zhī yǔ dōng jun1 piān gù jiù 。

    婉约春节抒情
  • 作者:谢灵运 朝代:南北朝

    羁心积秋晨,晨积展游眺。
    孤客伤逝湍,徒旅苦奔峭。
    石浅水潺湲,日落山照曜。
    荒林纷沃若,哀禽相叫啸。
    遭物悼迁斥,存期得要妙。
    既秉上皇心,岂屑末代诮。
    目睹严子濑,想属任公钓。
    谁谓古今殊,异代可同调。

    jī xīn jī qiū chén ,chén jī zhǎn yóu tiào 。
    gū kè shāng shì tuān ,tú lǚ kǔ bēn qiào 。
    shí qiǎn shuǐ chán yuán ,rì luò shān zhào yào 。
    huāng lín fēn wò ruò ,āi qín xiàng jiào xiào 。
    zāo wù dào qiān chì ,cún qī dé yào miào 。
    jì bǐng shàng huáng xīn ,qǐ xiè mò dài qiào 。
    mù dǔ yán zǐ lài ,xiǎng shǔ rèn gōng diào 。
    shuí wèi gǔ jīn shū ,yì dài kě tóng diào 。

    写景山水抒情
  • 作者:张元干 朝代:宋代

    雨急云飞,惊散暮鸦,微弄凉月。谁家疏柳低迷,几点流萤明灭。夜帆风驶,满湖烟水苍茫,菰蒲零乱秋声咽。梦断酒醒时,倚危樯清绝。
    心折。长庚光怒,群盗纵横,逆胡猖獗。欲挽天河,一洗中原膏血。两宫何处,塞垣祗隔长江,唾壶空击悲歌缺。万里想龙沙,泣孤臣吴越。

    yǔ jí yún fēi ,jīng sàn mù yā ,wēi nòng liáng yuè 。shuí jiā shū liǔ dī mí ,jǐ diǎn liú yíng míng miè 。yè fān fēng shǐ ,mǎn hú yān shuǐ cāng máng ,gū pú líng luàn qiū shēng yān 。mèng duàn jiǔ xǐng shí ,yǐ wēi qiáng qīng jué 。
    xīn shé 。zhǎng gēng guāng nù ,qún dào zòng héng ,nì hú chāng jué 。yù wǎn tiān hé ,yī xǐ zhōng yuán gāo xuè 。liǎng gōng hé chù ,sāi yuán zhī gé zhǎng jiāng ,tuò hú kōng jī bēi gē quē 。wàn lǐ xiǎng lóng shā ,qì gū chén wú yuè 。

    豪放写景抒情悲愤
  • 作者:杨无咎 朝代:宋代

    茅舍疏篱。半飘残雪,斜卧低枝。可更相宜,烟笼修竹,月在寒溪。
    宁宁伫立移时。判瘦损、无妨为伊。谁赋才情,画成幽思,写入新诗。

    máo shě shū lí 。bàn piāo cán xuě ,xié wò dī zhī 。kě gèng xiàng yí ,yān lóng xiū zhú ,yuè zài hán xī 。
    níng níng zhù lì yí shí 。pàn shòu sǔn 、wú fáng wéi yī 。shuí fù cái qíng ,huà chéng yōu sī ,xiě rù xīn shī 。

    宋词三百首婉约咏物梅花抒情
  • 作者:李白 朝代:唐代

    八月边风高,胡鹰白锦毛。
    孤飞一片雪,百里见秋毫。

    寒冬十二月,苍鹰八九毛。
    寄言燕雀莫相啅,自有云霄万里高。

    bā yuè biān fēng gāo ,hú yīng bái jǐn máo 。
    gū fēi yī piàn xuě ,bǎi lǐ jiàn qiū háo 。

    hán dōng shí èr yuè ,cāng yīng bā jiǔ máo 。
    jì yán yàn què mò xiàng zhào ,zì yǒu yún xiāo wàn lǐ gāo 。

    咏物抒情
  • 作者:张舜民 朝代:宋代

    木叶下君山。空水漫漫。十分斟酒敛芳颜。不是渭城西去客,休唱阳关。
    醉袖抚危栏。天淡云闲。何人此路得生还。回首夕阳红尽处,应是长安。

    mù yè xià jun1 shān 。kōng shuǐ màn màn 。shí fèn zhēn jiǔ liǎn fāng yán 。bú shì wèi chéng xī qù kè ,xiū chàng yáng guān 。
    zuì xiù fǔ wēi lán 。tiān dàn yún xián 。hé rén cǐ lù dé shēng hái 。huí shǒu xī yáng hóng jìn chù ,yīng shì zhǎng ān 。

    宋词三百首咏物写景抒情贬谪
  • 作者:卢僎 朝代:唐代

    紫陌开行树,朱城出晚霞。犹怜惯去国,疑是梦还家。
    风弱知催柳,林青觉待花。交亲望归骑,几处拥年华。

    zǐ mò kāi háng shù ,zhū chéng chū wǎn xiá 。yóu lián guàn qù guó ,yí shì mèng hái jiā 。
    fēng ruò zhī cuī liǔ ,lín qīng jiào dài huā 。jiāo qīn wàng guī qí ,jǐ chù yōng nián huá 。

    春天写景抒情
  • 作者:李好古 朝代:宋代

    平沙浅草接天长。路茫茫。几兴亡。昨夜波声。洗岸骨如霜。千古英雄成底事,徒感慨,谩悲凉。
    少年有意伏中行。馘名王。扫沙场。击楫中流,曾记泪沾裳。欲上治安双阙远,空怅望,过维扬。

    píng shā qiǎn cǎo jiē tiān zhǎng 。lù máng máng 。jǐ xìng wáng 。zuó yè bō shēng 。xǐ àn gǔ rú shuāng 。qiān gǔ yīng xióng chéng dǐ shì ,tú gǎn kǎi ,màn bēi liáng 。
    shǎo nián yǒu yì fú zhōng háng 。guó míng wáng 。sǎo shā chǎng 。jī jí zhōng liú ,céng jì lèi zhān shang 。yù shàng zhì ān shuāng què yuǎn ,kōng chàng wàng ,guò wéi yáng 。

    宋词精选写景抒情爱国